Hà Nội có em, ôm trọn cả vào lòng
Hát khúc à ơi... rẽ đêm dài kiếm mộng
Trời trở đông gió kéo về lồng lộng
Sợi gió nào bên em?
Sợi gió nào tìm tôi?
Trời mùa này lòng bất chợt đơn côi
Ngày tháng mười chưa kịp tắt nụ cười đã tối
Chót yêu em nhưng... lại chẳng tìm ra lối
Mộng mị
Bơ vơ
Lạc lõng
Rối bời
Nên có một Hà Nội của anh thôi
Chẳng khói, chẳng xe, chẳng ồn ào, chẳng vội
Bởi có em nên anh yêu Hà Nội
Chỉ thế thôi cũng ấm trái tim rồi